Các tháp chuông của Bỉ và Pháp
From Wikipedia, the free encyclopedia
Các tháp chuông của Bỉ và Pháp là một nhóm gồm 56 tháp chuông lịch sử đã được UNESCO công nhận là Di sản thế giới như là một biểu hiện kiến trúc mới nổi độc lập trước những ảnh hưởng phong kiến và tôn giáo ở khu vực lịch sử Flanders và khu vực lân cận lãnh địa công tước Burgundy.
Di sản thế giới UNESCO | |
---|---|
Vị trí của các tháp chuông | |
Vị trí | Bỉ; Bắc Pháp |
Bao gồm | 56 tháp chuông |
Tiêu chuẩn | Văn hóa: (ii), (iv) |
Tham khảo | 943 |
Công nhận | 1999 (Kỳ họp 23) |
Mở rộng | 2005 |
Quần thể này gồm 32 tháp ở hai vùng Flander và Wallonia thuộc Bỉ được công nhận từ năm 1999. Đến năm 2005, tháp chuông ở Gembloux cùng 23 tháp chuông khác ở hai vùng cực bắc Nord-Pas-de-Calais và Picardie của Pháp đã được thêm vào danh sách và đổi tên như hiện tại. Một thiếu sót đáng chú ý là tháp chuông của Tòa thị chính Brussels không nằm trong danh sách này vì nó đã là một phần của Di sản thế giới Quảng trường Lớn được công nhận từ năm 1998.
Tuy nhiên, mặc dù danh sách này liên quan đến cấu trúc tháp dân sự nhưng sáu tháp chuông nhà thờ khác cũng nằm trong nhóm các tháp chuông này vì lý do nó cũng phục vụ như một tháp canh hoặc tháp chuông báo động. Đó là các tháp chuông của Nhà thờ chính tòa Đức Mẹ Antwerp, Nhà thờ chính tòa Thánh Rumbold, Nhà thờ Thánh Phêrô ở Leuven, Nhà thờ Thánh Germanus ở Tienen, Nhà thờ Đức Mẹ Tongeren, và Nhà thờ Thánh Leonard ở Zoutleeuw.
Hầu hết các tháp chuông đều là một phần của công trình kiến trúc lớn hơn nhưng có một số ít là các tháp chuông độc lập và một số ít là các tòa tháp được xây dựng lại lối với các công trình cũ liền kề.