Wallachia
From Wikipedia, the free encyclopedia
Wallachia hay Walachia (tiếng Latinh: Valachia, tiếng Hy Lạp: Βαλαχία, Βλαχία, /wɒˈleɪkiə/;[9]), trong tiếng Rumani là Țara Românească (nghĩa là Vùng đất của người Rumani), là một vùng đất lịch sử ở România. Khu vực này nằm ở phía bắc của sông Danube và phía nam của vùng Nam Karpat. Românească theo truyền thống được chia thành hai phần là Muntenia (Đại Românească) và Oltenia (Tiểu Românească). Wallachia tổng thể đôi khi còn được gọi là Muntenia thông qua việc đồng nhất hóa nó với phần lớn hơn trong cách phân chia truyền thống.
Țara Românească
Цѣра Рȣмѫнѣскъ Землѧ Ѹгровлахїиска |
|||||||||||
---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|
Tên bản ngữ
| |||||||||||
Quốc kỳ | |||||||||||
Bản đồ lãnh thổ Românească trong biên giới Romania ngày nay | |||||||||||
Tổng quan | |||||||||||
Vị thế | Chư hầu của Đế quốc Ottoman (1415–1859) Vùng bảo hộ của Đế quốc Nga (1774–1856) | ||||||||||
Thủ đô | Câmpulung, Curtea de Argeș 1317-1418 Târgoviște 1418-1659[1] Bucharest 1659-1859 | ||||||||||
Ngôn ngữ thông dụng | |||||||||||
Tôn giáo chính | Chính thống giáo Đông phương
Thiểu số | ||||||||||
Chính trị | |||||||||||
Chính phủ | Quân chủ chuyên chế tuyển cử với các dòng dõi kế vị | ||||||||||
Vương công | |||||||||||
• k. 1290 – k. 1310 | Radu Negru (đầu) | ||||||||||
• 1859–1862 | Alexandru Ioan Cuza (cuối) | ||||||||||
Lịch sử | |||||||||||
Thời kỳ | Trung Cổ/cận đại/hiện đại | ||||||||||
• 'Tách ra' của Radu Negru | 1290[7] | ||||||||||
• Độc lập | 1330 | ||||||||||
• Ottoman thiết lập quyền bá chủ | 1417[8] | ||||||||||
• Chiến tranh Dài, Chiến tranh Yếu nhân | 1593–1621 | ||||||||||
• Hòa ước: - Küçük Kaynarca - Erdine | 21 tháng 7 [lịch cũ 10 tháng 7] năm 1774 14 tháng 9 [lịch cũ 2 tháng 9] năm 1829 | ||||||||||
• Quy chế tổ chức | 1834–1835 | ||||||||||
5 tháng 2 [lịch cũ 24 tháng 1] năm 1859 | |||||||||||
| |||||||||||
Românească được Basarab I thành lập như là một công quốc trong những năm đầu thế kỷ 14, sau một cuộc nổi dậy chống lại vua Károly I của Hungary. Tuy nhiên các tài liệu đề cập đầu tiên đến lãnh thổ Românească ở phía tây sông Olt có từ một hiến chương do vua Béla IV của Hungary trao cho voievod Seneslau năm 1246. Năm 1417, Românească công nhận quyền thống trị của đế quốc Ottoman và điều này kéo dài cho đến thế kỷ 19,[8] mặc dù từ năm 1768 đến 1854 vùng này vài lần nằm dưới sự chiếm đóng của Nga. Năm 1859, Românească hợp với Moldova để hình thành Thân vương quốc Liên hiệp Moldavia và Wallachia, năm 1866 đổi tên thành România và đến năm 1881 là Vương quốc România, tiền thân của nhà nước Romania hiện đại. Năm 1918 Bukovina, Transilvania cũng như các bộ phận của Banat, Crișana và Maramureș được sáp nhập vào România.