Hồn Xuân
From Wikipedia, the free encyclopedia
Hồn Xuân (tiếng Trung: 珲春市, Chosŏn'gŭl: 혼춘; Hangul: 훈춘 Hán Việt: Hồn Xuân thị) là một phó địa cấp thị (thành phố cấp phó địa khu) của châu tự trị Diên Biên, tọa lạc xa phía đông của tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc. Thành phố này giáp biên giới với hai nước Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên (tỉnh Hamgyong Bắc) và Nga (Primorsky Krai), có diện tích 5.145 km2 và dân số là 250.000 người. Vị trí kinh đô phía đông của Vương quốc Bột Hải tồn tại từ năm 785 đến năm 793, Donggyeong, nằm ở đây.
Hunchun 珲春市 · 훈춘시 Hun-ch'un | |
---|---|
— Phó địa cấp thị — | |
Một con đường ở Hồn Xuân | |
Vị trí Hồn Xuân ở Diên Biên | |
Vị trí Hồn Xuân ở Cát Lâm | |
Quốc gia | Trung Quốc |
Tỉnh | Cát Lâm |
Khu hành chính cấp địa | Diên Biên |
Seat | Nhai đạo Xin'an |
Diện tích[1] | |
• Phó địa cấp thị | 5.145,4 km2 (19,867 mi2) |
• Đô thị | 125,39 km2 (4,841 mi2) |
Độ cao | 41 m (135 ft) |
Dân số (2017)[1] | |
• Phó địa cấp thị | 271.000 |
• Mật độ | 5,3/km2 (14/mi2) |
• Đô thị | 216.300 |
Múi giờ | Giờ ở Trung Quốc (UTC+8) |
Mã vùng | 133300 |
Thành phố kết nghĩa | Sakaiminato, Jeju, Hitachiōta, Ibaraki |
Hồn Xuân | |||||||
Giản thể | 珲春市 | ||||||
---|---|---|---|---|---|---|---|
Phồn thể | 琿春市 | ||||||
| |||||||
Tiếng Hàn Trung Hoa | |||||||
Chosŏn'gŭl | |||||||
| |||||||
Tên tiếng Triều Tiên | |||||||
Hangul | |||||||
| |||||||
Tên của thành phố, Hồn Xuân, xuất phát từ Huncun trong tiếng Mãn Châu (chữ Mãn: ᡥᡠᠨᠴᡠᠨ; Möllendorff: huncun; Abkai: hunqun).[2]
Hồn Xuân, cùng với thị trấn Phòng Xuyên gần đó, nằm ở khu vực giao nhau của biên giới ba quốc gia: Trung Quốc, Nga và Bắc Triều Tiên; do khu vực biên giới đặc biệt này được cung cấp với một đài quan sát, nó là một điểm thu hút khách du lịch phổ biến. Do nằm gần biên giới Trung-Triều, Hồn Xuân có cộng đồng người Triều Tiên sinh sống đông đúc (chiếm 42,8% dân số thành phố); còn lại là người Hán (chiếm 47,6%) và người Mãn Châu (chiếm 9,3%).
Năm 2015, Trung Quốc đã nhận lại 4,7 km2 đất từ Nga sau khi điều chỉnh 5 cột mốc biên giới mới thuộc tỉnh Cát Lâm, khu vực này do chính quyền thành phố Hồn Xuân quản lý.[3] Vùng đất này là một phần lãnh thổ mà nhà Thanh (1644-1911) đã nhượng cho Nga sau khi bại trận trong cuộc chiến tranh nha phiến lần thứ hai, bao gồm cả một phần của sông Hubutu, chỉ cách Ussuriysk, trung tâm vận chuyển hàng hóa Trung Quốc lớn nhất của vùng Viễn Đông Nga 60 km. Quốc vụ viện Trung Quốc đã tiến hành đặt tên cho 5 địa điểm trong khu vực, bao gồm: Jiepailing, Tuolungang, Hongqizhuang, Jilonggou và Lanxiangpin.